Chơi chọi gà

Thủ lĩnh các cận thần và hoạn quan trong phủ chúa rất ghét Quỳnh. Họ bàn cách hãm hại Quỳnh. Cách chọi gà xét về mặt ý nghĩa và văn học thì họ bày trò chọi gà. Họ nuôi nhiều gà nổi tiếng, có con mấy năm liền đoạt giải, nức tiếng kinh kỳ, phố Hiến. Lúc đầu họ đến hỏi, Quỳnh từ chối. Thấy chúng năn nỉ năm lần bảy lượt, Quỳnh chặc lưỡi: “Ừ thì chiến thôi”. Bên kia vui mừng khôn xiết, vội chạy lại phát thuốc, nhân sâm cho gà ăn no trước khi ra sân. Họ còn ve vãn mời cả chúa nhận lời ngồi chung vui.

– Trường đấu mở ra giữa ban ngày vào một buổi sáng ở sân nhà Tràng. Trừ nhà chúa và bầy tôi, hôm ấy nhiều văn thần, quan quân trong triều và dân kinh đô nghe tiếng, chật như nêm cối.


– Sau ba hồi trống, cả hai ném gà xuống ruộng. Gà của quan chức thoạt nhìn đã biết là gà chọi thiện nghệ. Da nó trần trụi đỏ au, hai mắt như hai hòn than lửa, mỏ cụp xuống trông còn đáng sợ hơn cả mỏ đại bàng. Nó chưa vươn cổ, dang rộng cánh, mới nhón chân đặt chân xuống đất bằng mà bụi đã nổi lên từng đám… Trong khi đó, nhìn con gà của Trang, ai cũng phải phì cười. Nó chẳng những thiếu đi khí thế oai hùng, ngay cả khí chất bình thường của một con gà chọi cũng không có. Nhìn kỹ thì nó giống như một con gà sống bị thiến, nhưng ở đây, không ai có thể ngạc nhiên vì điều đó. Biết đâu, “đầu óc nghĩ về voi chết” thì sao?

Xem thêm: Khám phá những trích dẫn hấp dẫn nhất tôn trọng quyền

– Hai “đối thủ” gặp nhau trong hiệp chiến đầu tiên. Thấy gà của Trang chẳng được tích sự gì, vỗ cánh nhảy ngay lên mổ vào đầu đối thủ. Phần lớn khán giả, những người có thiện cảm với Trang, những người ghét triều thần và hoạn quan, đã vỗ tay và cổ vũ. Ngay đó, con gà chọi tốt đã xuất trận. Chốc chốc, nó cử chân trái bẻ lườn gà của Tràng… Kẻ “bại trận” lắc cánh vùng vẫy… Trên chòi cao, chúa cười nghiêng ngả. Những người xem cảm thấy nhàm chán và bỏ đi, còn các quan thì reo hò mừng chiến thắng. Một gã đến trước mặt Trang khiêu khích nói:

– Nhưng có ai dám nói gà Trang đã mấy lần hạ gục gà Tàu. Hóa ra chỉ là tin đồn!

Quỳnh giả vờ buồn bã đáp: Ừ, anh nói đúng đấy. Gà nhà em cũng từng dữ lắm, nhưng từ khi nó bị thiến nên nó quậy thế này.

– Bây giờ chúa và tay sai của hắn biết là Trang chơi khăm, đem con gà thiến đi đấu với gà thật. Bề tôi chúa lúng túng, chớp mắt vội rút quân. Tràng vẫn không tha, vừa ôm con gà chết, vừa chạy theo quan, cờ, quạt… và kêu:

– Mẹ kiếp, con gà! Bạn đã bị thiến, vậy tại sao phải bận tâm? Tao bảo mày không nghe, mày cứ tranh công…Hừ…hứ… mày chết nhục, mày đáng đời, chỉ thương tao phí thóc, tốn gạo, tốn công nuôi mày, gà là… con gà… bị thiến… ôi!

Xem thêm: Số phận của một vị vua


– Tiếng gà kêu “đuổi” vào cung cấm. Các quan đóng cửa mấy lần vẫn nghe những lời nguyền rủa đau đớn.


Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường Châu Văn Liêm

Chuyên mục: Truyện Dân Gian

Nguồn: Trường Châu Văn Liêm

Related Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Back to top button