Đức tính mà anh (chị) quý nhất?
Các bài văn mẫu lớp 11
Bạn coi trọng phẩm chất nào nhất?
Bạn coi trọng phẩm chất nào nhất?
Dạy
HƯỚNG DẪN MÔN HỌC
Luận điểm đặt ra vấn đề về phẩm chất, tư cách, lối sống của con người. Câu hỏi của đề mở ra cho người viết một khoảng rộng để suy nghĩ và lựa chọn đức tính mà mình trân quý nhất. Như vậy, bài viết sẽ rất đa dạng: những đức tính đáng quý nhất của mỗi người có thể giống nhau, có thể khác nhau, thậm chí những bài viết về cùng một đức tính sẽ có những lập luận khác nhau. để bảo vệ phẩm hạnh mà mình trân quý nhất. Tất cả tùy thuộc vào nhân sinh quan, cách sống, kinh nghiệm và ý thích chủ quan của người viết vì cái đức quý nhất trong sợi dây là cái rất thật, rất riêng của mỗi người. Một số người đánh giá cao sự đơn giản nhất; có người đề cao đức tính khiêm tốn, vị tha; Có người ngưỡng mộ lòng nhân ái, yêu thương con người v.v… Chỉ có điều, trong tác phẩm, nhà văn đã phải bàn bạc làm sao để đức tính mà mình trân quý nhất thuyết phục được người đọc bằng cả lý trí và thực tế trong tác phẩm của mình. cuộc sống của con người.
Ý tưởng, kết cấu, lập luận (chọn thao tác nào) do người viết quyết định nhưng tác phẩm phải nêu được các ý cơ bản sau:
- Vì sao chọn đức tính đó?
- Đức tính đó như thế nào? (bản chất, đặc điểm, biểu hiện,…)
- Hãy phấn đấu rèn luyện để có đức tính đó.
GIỚI THIỆU TÀI LIỆU THAM KHẢO
– Dưới đây là hai bài viết tham khảo: bài viết của một sinh viên về đức tính giản dị (đức tính mà Các Mác trân trọng nhất đối với con người nói chung) và bài viết Khiêm tốn trong tỉnh hoa của Lâm Ngữ Đường.
– Ngoài ra, xin giới thiệu thêm 18 lời “tự thú” của Các Mác để bạn đọc suy ngẫm về cuộc đời, quan niệm sống và cách sống của một trong những vĩ nhân.
Các tài liệu trên nhằm tạo nền tảng kiến thức, trên cơ sở đó, bạn sẽ chọn đức tính mà mình coi trọng nhất, khai triển theo một cấu trúc và lập luận phù hợp để tạo thành bài viết. của tôi.
BÀI LÀM CỦA HỌC SINH VIẾT THEO ĐỀ TÀI
Một lần, trước câu hỏi của con gái: “Phẩm chất mà mẹ trân trọng nhất là gì?”, Mark chỉ trả lời bằng hai từ “đơn giản”. Em hiểu đức tính đó như thế nào?
ĐẶC ĐIỂM ĐƠN GIẢN
Làm người như thế nào là câu hỏi lớn day dứt bao thế hệ. Đó là câu hỏi mà các cô con gái của Mark hỏi cha của họ. Câu hỏi “Bạn trân trọng phẩm chất nào nhất” cũng chính là hỏi bạn thích một người như thế nào, bạn thích sống như thế nào.
Câu trả lời của Mác nêu lên một phẩm chất quan trọng của con người: sự giản dị. Giản dị là một đức hạnh trong lối sống. Người ta thường nói: người giản dị, tác phong giản dị, y phục giản dị, lời nói giản dị… Giản dị là đối lập với thói xa hoa, thói phô trương, kiểu cách, giả chết, tô vẽ. thủ tục phức tạp, rườm rà. Giản dị là sống tự nhiên, tìm con đường ngắn nhất đến với mọi người, mọi vật.
Bác Hồ của chúng ta là một tấm gương vĩ đại về sự giản dị. Phạm Văn Đồng từng nói: Chủ tịch Hồ Chí Minh là một người rất giản dị và lớn tuổi. Những người vĩ đại, thực sự vĩ đại bao giờ cũng là những người già, giản dị. Khi còn ở chiến khu, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã cùng ăn, ở với cán bộ, chiến sĩ. Đến bữa ăn, anh cầm thìa chia thức ăn cho mọi người. Giờ giải lao, anh chơi bóng chuyền với mọi người, về Hà Nội, anh vẫn thích mặc áo bà ba, đi dép quai hậu, ở nhà sàn. Về ngôn ngữ, tuy rất giỏi tiếng Pháp, Nga, Hoa và nhiều thứ tiếng khác, nhưng Người chủ trương nói tiếng Việt, không thích dùng từ ngoại lai khi không cần thiết, không ai hiểu. Bác Hồ rất ghét phô trương, xa hoa. Mỗi khi đến thăm nơi nào, ông không muốn cho người ta biết trước để người ta tổ chức rước đi, đỡ mất công, mất công. Trong Di chúc, Người không muốn sau khi Người mất, nhân dân phải tổ chức tang lễ hoành tráng.
Nhưng đơn giản không phải là đơn giản, thô sơ. Thơ Bác Hồ chẳng giản dị, nhưng không giản dị chút nào. Chẳng hạn bài Đi bộ, dễ hiểu, gợi cảm, không dùng điển cố nhưng rất sâu sắc. Giản dị là hình thức của lối sống, lối suy nghĩ chân chất, thật thà của con người.
Không nên hiểu đơn giản là ăn mặc không đẹp, không đi giày, nói không chào, uống nước, ăn quả xanh. Một số bạn hiểu đơn giản là phát ngôn tùy tiện, thậm chí chửi thề trong lớp, trước mặt mọi người. Điều đó không đơn giản mà là thiếu văn hóa, thiếu tôn trọng người khác. Học trò giản dị là người sống khiêm tốn, không khoe khoang, không phô trương. Học sinh giản dị là học sinh biết ăn mặc đẹp, lịch sự, sạch sẽ nhưng không lố lăng. Anh là người hiền lành, gần gũi với mọi người trong học tập cũng như vui chơi. Anh ấy là một người hồn nhiên, học hết mình, chơi hết mình, không có thái độ giả tạo. Ví như không hiểu mà không hỏi, sợ mang tiếng là dốt, biết mà hỏi thì không nói, cứ hổng, cứ tủ. Che đậy hay khoe khoang là giả, không đơn giản.
Tóm lại, câu trả lời của Mác với những người con gái của mình mang một ý nghĩa nhân văn sâu sắc. Phẩm chất mà Các Mác coi trọng nhất cũng là phẩm chất mà chúng ta trân trọng. Giản dị là một đức tính quý báu, đồng thời là một cách để tu dưỡng và rèn luyện. Đẹp biết bao khi mọi người sống với nhau giản dị, chân chất, đầm ấm, tin cậy như M. Gorki đã nói: “Cái đẹp ở trong sự giản dị”.
báo giá
1. Làm đẹp không cần thêm trang sức. Nó là đẹp nhất mà không có đồ trang sức. (G. Hersac)
2. Để làm nên những bông hồng buổi sớm, chỉ cần một giọt sương là đủ. (Lorezeveka)
3. Trong tất cả những thứ cá tính và phong cách, đẹp nhất là sự đơn giản. (H.Longfello)
XEM THÊM MÃ
khiêm tốn
Khiêm tốn có thể coi là một bản chất cơ bản của con người trong nghệ thuật ứng xử và giải quyết mọi việc.
Điều quan trọng của sự khiêm tốn là nó nâng cao giá trị cá nhân của con người trong xã hội. Khiêm tốn là biểu hiện của một người đàng hoàng, biết sống theo thời thế và có tầm nhìn xa. Người khiêm tốn luôn là người thường thành công trong lĩnh vực giao tiếp với mọi người.
Vậy khiêm tốn là gì? Khiêm tốn là nhã nhặn, biết sống khiêm tốn, luôn hướng tới sự tiến bộ, khép mình vào những chuẩn mực của cuộc sống, không ngừng học hỏi. Tham vọng lớn nhất của con người là tiến bộ không ngừng, chứ không phải vì mục đích tự đề cao, tự đề cao mình trước người khác.
Người có tính khiêm tốn thường cho mình là kém cỏi, còn phải phấn đấu nhiều hơn, hoàn thiện hơn, cần được trao đổi, học hỏi nhiều hơn. Người khiêm tốn không bao giờ chấp nhận thành công của bản thân trong hoàn cảnh hiện tại, luôn coi thành công của mình là tầm thường, tầm thường, luôn tìm cách học hỏi thêm. .
Tại sao con người phải khiêm tốn như vậy? Đó là bởi vì cuộc sống là một cuộc đấu tranh không ngừng nghỉ, và mặc dù kỹ năng cá nhân là quan trọng, nhưng thực chất nó chỉ là một giọt nước nhỏ trong đại dương bao la. Sự hiểu biết của mỗi cá nhân không thể so sánh với mọi người cùng sống với mình. Vì vậy, dù tài giỏi đến đâu cũng luôn phải học nữa, học mãi.
Tóm lại, người khiêm tốn là người hoàn toàn biết mình và hiểu người, không tự đề cao vai trò của mình, ca ngợi chiến công cá nhân và không bao giờ chấp nhận mặc cảm tự ti, mang nặng mặc cảm. lòng tự trọng đối với mọi người.
Khiêm tốn là một điều không thể thiếu đối với những ai muốn thành công trong cuộc sống.
báo giá
1. Nhạc sĩ Pháp s. Guno từng nói: “Khi tôi hai mươi tuổi, tôi chỉ thừa nhận rằng mình có tài năng. Năm ba mươi tuổi, tôi nói: “Tôi và Moza.” Ở tuổi bốn mươi, tôi nói: “Moza và tôi.” Nhưng bây giờ tôi chỉ nói: “Moza”.
2. Tri thức khiến người ta khiêm tốn, ngu ngốc khiến người ta kiêu ngạo. (Tục ngữ Anh)
Thu Trang
Bạn thấy bài viết Đức tính mà anh (chị) quý nhất? có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?
Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường Châu Văn Liêm
Chuyên mục: VĂN MẪU LỚP 11
Nguồn: Trường Châu Văn Liêm