Tả lại cảnh tượng của một buổi chợ mà em chứng kiến
Văn mẫu lớp 6
Tả cảnh một phiên chợ mà em được chứng kiến
Tả cảnh một phiên chợ mà em được chứng kiến
Dạy
Tuổi thơ những ai sinh ra và lớn lên ở nông thôn sẽ ít nhiều có những kỷ niệm gắn liền với những phiên chợ quê. Chợ quê tuy họp quanh năm nhưng không ngày nào cũng họp như phố và không lúc nào buôn bán tấp nập. Chợ quê đông nhất, vui nhất là vào cuối tháng 12 âm lịch. Năm nào đến dịp đó mẹ cũng cho tôi đi chợ, nhưng phiên chợ năm ngoái để lại cho tôi nhiều niềm vui hơn.
Hôm ấy là ngày 28 Tết, chợ họp trên cánh đồng rộng và họp vào ngày lẻ, nhưng trước Tết mấy ngày, chợ họp đến quá trưa. Tôi chạnh lòng theo gánh rau của mẹ, vẫn niềm vui xưa – niềm vui của một đứa trẻ đi chợ Tết.
Mới sáng sớm, chợ đã rất đông. Khác với ngày thường, chợ Tết đông hàng nghìn người, chật kín lối đi khiến người dân phải gửi xe máy, xe đạp từ bên ngoài. Chợ đông nhưng chủ yếu chỉ có các cụ già, phụ nữ và trẻ em. Đúng là chợ Tết tấp nập người qua kẻ lại như trẩy hội. Trong đó, cũng có nhiều người đến chợ không phải để mua bán gì quan trọng mà chỉ để tìm lại hương vị Tết.
Nhìn từ xa, chợ Tết vô cùng bắt mắt bởi muôn vàn hàng hóa rực rỡ sắc màu: người bán hàng chục quả bóng bay xanh đỏ đủ màu cột cao thấp khác nhau trên vỉa hè, người bán đào: đào hồng, đào trắng. đào, là những hàng quất bên kia đường ngập một màu vàng…lượt mãi trong dòng người đông đúc, tôi và mẹ mới đặt chân vào chợ mà hôm nay chật kín lối đi. người và vật. Loay hoay thoát qua con đường hẹp, mẹ đến bên hàng rau. Tại đây, người bán mua đủ loại su hào, bắp cải, cần tây, cà chua, hành tỏi, chỉ nhìn thôi cũng thấy hương vị Tết.
Hôm nay chợ đông nhưng vì đã đi chợ mấy lần nên tôi vẫn hình dung rất rõ từng dãy hàng mặc cho xung quanh ồn ào mua bán. Đứng từ hàng rau nhìn sang bên phải, chỗ mấy bà béo mặc cả là hàng thịt. Thịt cũng có đủ loại từ heo, trâu, bò,… và cuối dãy là quán bán cá. Tết gì cũng đắt hàng, nhưng chỉ có thịt lợn ngon và cá to là dễ mua bán nhất:
– Bất kì! Bạn là gì, xin hãy đứng vững!
Tôi giật mình quay lại, hóa ra tôi đang đứng giữa đường. Tôi nhanh chóng né sang một bên. Lúc này mẹ cũng đã bán hết mớ rau nên mẹ dẫn tôi ra khu chợ trung tâm – dãy chuyên bán quần áo cho mọi người. Vừa đi, bé vừa nhìn cảnh mua bán không chớp mắt (khi vẫn nắm tay mẹ). Phía bên trái đối diện với dãy hàng thịt lúc nãy là một dãy tổng hợp, bán đủ thứ trên trời dưới đất. Từ những vật dụng trong nhà như gương, lược, sách vở, ấm trà… cho đến muôn vàn loại trái cây đủ loại: quê có, phố có, trái cây từ Trung Quốc sang có…
Hai mẹ con dừng lại trước hàng quần áo của một cô gái trạc ba mươi tuổi. Cô bán hàng thông minh, khéo léo, quần áo nhìn giống mà giá lại phải chăng nên hai mẹ con đồng ý mua ngay. Tôi đợi mẹ mua thêm vài thứ rồi cả hai ra về. Bước qua cổng chợ, tôi mải mê một lúc với những bức tranh Đông Hồ và những bức thư thảo kiểu cách do một cụ già vẽ dưới sự trầm trồ của mọi người.
Trời đã về trưa, chợ cũng dần đóng cửa. Hai mẹ con đang vội vã bước trên bờ đê để trở về ngôi nhà quen cho kịp bữa trưa. Có điều gì đó kỳ lạ trong cảm xúc của tôi. Nó dường như trở nên gần gũi, giản dị và chân thực. Nó không phải là rất đặc biệt, nhưng nó đã trở thành một thói quen. Có lẽ vì thế mà dù đã lớn nhưng năm nào tôi cũng xin mẹ cho đi chợ Tết.
Thu Trang
Bạn thấy bài viết Tả lại cảnh tượng của một buổi chợ mà em chứng kiến có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?
Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường Châu Văn Liêm
Chuyên mục: VĂN MẪU LỚP 6
Nguồn: Trường Châu Văn Liêm